Xin giới thiệu toàn cảnh tour du lịch Thái Lan qua trải nghiệm thực tế của những du khách Việt đã từng du lịch khắp mọi miền đất nước Thái lan.
Thái Lan, đất nước của nụ cười, thiên đàng mua sắm, thiên đàng du lịch... những sologan và lời dâng tặng của các nhà tổ chức tour du lịch Thái lan làm mọi người cũng muốn thử một lần để biết.
Trải qua nhiều năm kinh nghiệm, Công ty Cổ phần Du lịch quốc tế Hải Nam - Thương hiệu là Hainam Travel là một trong những công ty du lịch đẳng cấp quốc tế (Giấy phép kinh doanh lữ hành quốc tế số 01-144/2009/GPLHQT do Tổng Cục du lịch Việt Nam cấp). Hiện nay là thành viên của các tổ chức du lịch uy tín VTA, PATA, JATA.
Đến Thái Lan mới ngạc nhiên thật sự, cảnh sắc không lấy gì làm đẹp lắm, du khách lại đến nườm nượp không ngừng, chật cả phố phường. Các khu du lịch luôn đầy ắp khách, xe đậu nối dài bất kể ngày đêm, dù ngày thường hay đợt nghỉ. Điều gì khiến Thái Lan bận rộn? Trước hết, có lẽ không tour nào rẻ hơn đến Thái, Từ Việt Nam sang, với tiền tour Thái Lan khoảng 7-8 triệu đồng, vé máy bay khứ hồi đã ngốn 4,5 triệu, còn lại từ 3,5-4 triệu mà được ở 5 đêm khách sạn 4 sao không dưới 100 USD/đêm và được ăn những món hải sản tươi sống, buffet nướng hải sản thật ngon miệng, lại được tham quan các khu du lịch & vui chơi nổi tiếng đẳng cấp thế giới, cả chi phí đi cano đến đảo san hô thì đúng là giá hời, các tour trong nước khó thể chạy theo kịp với tour Thái Lan.
Đó chưa phải là tất cả! Thái lan còn có một thị trường phục vụ khách du lịch xem ra các nước ĐNÁ phải học tập lâu dài. Với cảnh quan không mấy sắc sảo, Người Thái biết lập ra những khu vui chơi độc đáo đậm tính khiêu khích cảm giác mọi người. Họ biết luyện thú làm những trò chưa nơi nào thực hiện được, như kịch bản Khỉ đấu Box : có cổ động viên quậy phá, có trọng tài, có bác sĩ, có cứu thương, có chiến thắng, có người thua, có huy chương... làm cả ngàn lượt khách ngồi chật khán phòng xem không chán.
Trò diễn của voi cũng thu hút người xem, cao trào là voi vẽ những bức tranh thật hoàn thiện, độc đáo. Cọp không chỉ diễn mà còn cho mọi người ngồi gần bên để lấy 200 bath (tương đương 140 ngàn), Sư tử biển biết làm nhiều trò theo hướng dẫn một cách hết sức khôn ngoan... Khi các loài thú diễn, họ đều có cách để thu thêm tiền du khách... Họ còn biết tổ chức một nơi để các loài thú từ chúa sơn lâm đến cọp, beo, tê giác, ngựa vằn, hươu cao cổ, bò, chim cò, công… được sống tự nhiên, thoải mái như nơi nó từng được sống. Khách ngồi trong xe chạy chậm để xem thú, thú cũng chạy đến gần coi lại người, hai bên nhìn nhau không biết ai ngắm ai, hình như thú nghĩ loài người bị nhốt trong cái thùng biết đi thật tội… Nhiều khi quá say mê, có xe dừng lại mở cả cửa kính để chụp cho được hình chúa sơn lâm hay cọp beo mới khiếp!
Phải lội khi lên hoặc xuống cano đi thăm đảo
Biển Thái Lan cũng không có gì đặc biệt, chưa thể vượt qua Việt Nam, nhưng hình như du khách dễ mở rộng hầu bao để chơi những trò đã biết, với những chi phí không quá cao, thấp nhất là 200 bath, vậy mà vẫn vui...
Khi đêm về, du khách du lịch Thái Lan được chứng kiến những màn ngoạn mục của đêm trường mà không phải nơi nào cũng có. Hấp dẫn và hoành tráng nhất là đêm biểu diển của những người đẹp do chuyển giới mà thành, các cô lộng lẫy kiêu sa đến không ngờ. Chương trình được đầu tư chu đáo, đầy tính nghệ thuật và phục vụ. Khách đến từ mọi quốc gia đều thấy hình ảnh của nước mình trong những đêm diễn của họ.
Màn đồng diễn áo dài của Việt Nam với phông nền Nhà hát lớn Hà Nội làm du khách ngắm say mê, họ hoàn toàn thướt tha yêu kiều như những người con gái Việt Nam thật sự. Đây là một bất ngờ lớn, vì ở Việt nam nói đến Pê Đê người ta thường nghĩ đến những trò văn nghệ quậy phá xóm làng ở những đêm giỗ kỵ hay ma chay mà nhiều người đến giờ vẫn không ưa thích! Khi được mời đi xem nhiều du khách Việt từ chối định không dự, nhưng vì có trong chương trình nên đành phải đi và thực sự bị chinh phục bởi cách biểu diễn của họ.
Hoạt động về đêm ở phố biển còn tấp nập hơn với những chương trình mua vui ai cũng ham muốn biết, nhưng không phải ai cũng dám đòi, đó là xem múa thoát y và biểu diễn bí mật phụ nữ. Đây là những đêm diễn thu hút rất đông du khách. Dù họ tìm cách hạn chế với giá vé rất cao đến 100 USD/lượt khách mà người xem vẫn không ngán, lại truyền kể nhau để rủ đi thêm, kiểu như đi Thái chưa xem sexy là chưa biết Thái.
Trong đêm diễn đúng là có múa và trần truồng nhưng không phải vào là cởi ngay mà họ diễn có lớp lang. Với ánh sáng có chủ đích, nhạc nền lúc lôi cuốn trữ tình, lúc dồn dập, phù hợp với các tiết mục cởi đồ để tắm, hay gặp anh hùng, hoặc tướng cướp buộc phải cởi, nhiều tiết mục mời khán giả nam lên phụ diễn để cùng cởi cho vui. Người diễn lần lượt cởi nhiều lớp quần áo, nhưng cởi đến 95% là đèn phụt tắt và ai cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra, ai muốn xem tiếp thì xem, ai chán thì cứ về, và bên ngoài cứ sắp hàng chờ tới lượt.
Nhiếp ảnh gia J.Taylor cũng ghi được chừng này
Người Thái thật vui tính, phải vẽ rõ để phân biệt nếu không sợ nhầm
Là con người ai cũng biết nhìn những bộ phận cơ thể của nhau từ lúc...có loài người và khi trưởng thành, ai cũng một lần đã biết hoạt động tình dục, nhưng công khai cởi bỏ áo quần hoặc diễn cảnh tình dục thường phạm vào quy chuẩn từng xã hội khác nhau, vì vậy nhiều nơi cấm hẳn. Nhưng đó lại là món thích ngắm nhìn của nhiều người, có thể là ai cũng thích,! Những xứ biết tổ chức chuyện này trong khuôn khổ cho phép lại là nước thu hút nhiều du khách đến xem, vì nhu cầu chuyện này biết bao giờ mới hết. Điều nghiêm cấm ở đây là chụp hình và quay phim. Khó ai có thể tác nghiệp được chuyện ghi hình dù làm hết sức bí mật. Có tay nhiếp ảnh nổi tiếng Jonathan Taylor từng ghi được hình cảnh sát Thái đỡ đẻ ngay lúc kẹt xe, cũng chỉ ghi được vài hình không thuộc loại bí mật.
Khu đèn đỏ ở Bangkok-Từ Mạng Thái
Còn có loại Stich-Show, là mua miếng dán nhỏ khoảng 200bath để dán lên bất cứ nơi nào thích trên cơ thể của các người đẹp chuyển giới. Loài hình này công khai hơn, cho phép chụp hình. Ảnh từ mạng blog của Thái
Họ còn có những khu lao động tình dục nữ để phục vụ cho Nam và ngược lại dành cho Nữ trung niên và giàu có, phần lớn là người nước ngoài. Sở dĩ có tên gọi lao động tình dục vì ở nước họ có tổ chức đứng ra giúp đỡ chăm sóc và bảo đảm cho chị em được hành nghề an toàn không bị vùi dập, đánh dập như các nơi cấm đoán, càng cấm đoán càng hoạt động bí mật khó kiểm soát. Nhưng tổ chức tình dục thường liên hệ với những tập đoàn maphia, nên nếu thi hành luật thiếu nghiêm minh, tình hình còn tệ hại hơn. Thái Lan biết làm ở tầm mức vừa phải, nhà nước không đầu tư, nhưng không cấm và sẽ bị trừng trị khi để khách chưa đến tuổi trưởng thành vào xem. Luật họ khá nghiêm mới giữ được du khách. Thành công hay thất bại là chuyện của họ ta khó thể bàn.
Tượng phật bằng vàng 5.5 tấn tại Chùa Phật Vàng
Chùa Bình Minh bên dòng Chaophraya về đêm
Chùa Thuyền-nơi có kiến trúc độc đáo
Toà nhà Quốc hội bên trong trưng bày mô hình và đồ dùng Hoàng Gia bằng vàng bạc và vật liệu quý hiếm
Muốn vào phải mặc váy cho kín đáo?
Những công trình được nhà nước đầu tư cho du lịch thì tuyệt đẹp. Thái Lan là nước có số dân theo đạo Phật cao nhất thế giới với tỉ lệ đến 95%, nên các ngôi chùa đa phần đều nổi tiếng như chùa phật vàng có bức tượng bằng vàng ròng nặng đến 5,5 tấn với những câu chuyện đầy linh thiêng và hấp dẫn, hay những cung điện được bài trí huyền bí cuốn hút người xem, bên trong chứa toàn đồ bằng vàng bạc sang trọng quý hiếm. Khi vào tham quan dù nam hay nữ, quần ngắn hay dài, tất cả đều phải mua một váy màu giá 40 bath che phần dưới cơ thể cho kín đáo! khi về có thể dùng 3 trong 1: làm khăn trải bàn,làm tấm đắp hoặc hết chuyện thì lau sàn nhà cũng tốt chán. Lúc thì ở truồng lúc thì phải che kín, đúng là Thái Lan!
Cầu dây văng Rama III bắc qua sông Chaophraya
Hạ tầng giao thông tốt hơn Việt Nam
Tình trạng vệ sinh hơi giống nhau, nhưng Thái cấm đổ rác ngoài thùng
Xếp hàng mua xăng, hình như còn lạ lắm với Việt nam
Thái Lan hơn hẳn Việt nam về cơ sở hạ tầng, đường xá rộng thoáng có nhiều cầu vượt rất lớn, nhưng nạn kẹt xe vẫn diễn ra. Kẹt xe là do quá nhiều xe phải di chuyển chậm hoặc ngừng lại nhường đường, chứ không có tình trạng tắc đường do lấn tuyến. Dân chúng của họ có thói quen xếp hàng kể cả mua xăng hay lên xe búyt. Tình trạng trật tự rất khá, cảnh sát thường làm nhiệm vụ hướng dẫn ít khi phải phạt, vì vậy mấy tay lái xe TukTuk dễ làm trái tim du khách nhảy loạn xạ, họ chạy thật nhanh vượt tuyến lao vào đường nhỏ để đi tắt. Việc đi vào đường cấm rất hiếm gặp. Chuyện xả rác bị cấm ngặt và sẽ phạt rất nặng nếu vi phạm, nhưng do quen lối sống đông đúc thấy họ cũng giống như ta, cũng chưa thật sạch sẻ dù rác ít hơn ta nhiều lần. Rác thật ra chỉ bỏ vào thùng là xong, vậy mà ở VN người ta lại thích bỏ ở bất cứ đâu mọi lúc mọi nơi!
Có dịp dạo phố và ăn những món ăn lề đường, thậm chí nơi sân bay sang trọng chỉ tầm 40 bath (khoảng 28.000 đồng) ta có thể no bụng và ăn rất ngon không hề ngán như ở Singapor, Malaysia... Dường như họ biết gu khách Việt Nam, nhất là họ biết chuyển biến để chìu theo du khách bây giờ không quá chua cay như xưa. Khách sạn cũng biết thay đổi, ổ cắm từ ba chấu theo chuẩn châu Âu sang 2 chấu cho nhiều nước châu Á. Nhưng chuyện kem đánh răng, bàn chải, dao cạo, hay dép đi trong phòng... du khách tự lo chứ khách sạn không có dù mấy sao cũng mặc, thậm chí khi vệ sinh phải dùng giấy chứ không dùng nước rất bất tiện cho phụ nữ. Các quán ăn lại khác, việc vệ sinh gần gũi hơn. Riêng chuyện điện thoại chưa thể hiểu lý do tại sao ở TL gọi đi khắp các nơi trên thế giới chỉ 1 bath (khoảng 700 đ)/phút, riêng gọi về VN phải tốn đến 7 bath/phút ! Mạng 3G của họ có 3 dạng: Wifi (mua sim để xem Wifi), điện thoại thường, và Smartphone, khi lắp sim vào phải cài đặt mật khẩu rất cầu kỳ chứ không sử dụng ngay với giá quá rẻ như ở Việt Nam. Nhân viên bán hàng có thể nói tiếng anh kèm theo tay chân và khi bí thì cùng cười với khách!
Nữ Thủ tướng đầu tiên trong lịch sử Thái Lan thật duyên dáng và xinh đẹp!
Thái Lan là ai? Là nước quân chủ lập hiến, có ông vua và có Quốc hội, điều hành nhà nước là Thủ tướng. Thái Lan thời hùng mạnh là Xiêm La, lãnh thổ rộng lớn lấn sang cả Miến Điện, Lào và Cambode cùng thời với Trịnh - Nguyễn phân tranh ở Việt Nam. Lúc ta mở cõi về phương nam là lúc Xiêm La đang làm bá chủ và lăm le xâm chiếm cả Việt Nam. Trong những trận đối đầu ta thường thắng và trận thắng Xiêm oanh liệt và ngoạm mục nhất là ở Rạch Gầm - Xoài Mút thuộc Tiền Giang bây giờ, dưới tài chỉ huy của Tướng quân Nguyễn Huệ.
Cùng thời phát triển, cùng lúc có chư hầu nhưng đến cuối đời nhà Nguyễn VN bị mất nước. Các vua Thái Lan lại khôn khéo thương thuyết với mọi đối phương, giao lưu rộng rải, ký kết nhiều hoà ước kết cuộc Thái Lan chưa bao giờ bị đô hộ, dù lúc ấy cả Đông dương đã thuộc Pháp còn phía bắc là Miến Điện đã thuộc Anh. Họ thoát được đô hộ và ung dung phát triển.
Cho tới nay dân số họ khoảng 70 triệu, ta gần 90 triệu diện tích của họ lớn hơn, cỡ Việt Nam cộng với Campuchia; thu nhập trên đầu người của họ hơn ta đến 4 lần. Đó chưa phải là một bài học hay lắm vì Nhật Bản cùng bị Pháp bắn cảnh cáo một lượt với ta vào năm 1858 nhưng đến nay Nhật đã hơn ta gấp vài chục lần. Thái Lan ung dung phát triển, nhưng phải nhờ cuộc chiến Việt Nam, quân đội Mỹ mượn đất nước họ để chuyển quân sang Việt Nam vào thập niên 60 họ mới nghĩ ra con đường phát triển các tour du lịch Thái Lan.
Đất nước Thái Lan có một vị vua đặc biệt, tên ông là Bhumibol, ông đã trị vì liên tục hơn 60 năm và biết chuyển tình thế làm cho đất nước nhiều tiến bộ và chuyển cả vị thế của ông. Vua ngày nay thường không có thực quyền, nhưng dười thời của ông, Thái lan đã có nền dân chủ. Nhiều lúc chính trường luân phiên đảo chánh, lắm rối reng, khi ông xuất hiện mọi việc có thể trở lại bình thường, đấy là điều đặc biệt.
Du lịch và nông nghiệp Thái lan có nhiều bước phát triển vững chắc phần lớn do sự can thiệp của ông. Ông dùng ngân khoản riêng của mình, tài trợ cho những nhà khoa học nổi tiếng tập hợp tại Hoàng Cung để nghiên cứu thành công những dự án lớn hiệu quả về nông nghiệp rồi chuyển giao cho nhà nước thực hiện. Bản thân ông là một trí thức, sinh ở Mỹ, học ở Châu Âu, là kỹ sư nông nghiệp và nhiều bằng cấp về luật và khoa học chính trị, biết chơi nhiều thú vui tao nhã như làm thơ, nhiếp ảnh, là nhạc công và sáng tác nhạc Jazz ở trình độ cao đã từng hoà nhạc với những người nổi tiếng thế giới! ông còn là hoạ sĩ, nhà sáng tác và dịch giả!… Ông biết chỉ đạo việc tập trung liên kết giảm giá tour du lịch Thái Lan để thu hút du khách, hầu mang lợi ích thiết thực cho tổ quốc, vì khách vào càng nhiều, chi xài nhiều tiền thì đất nước mới mau giàu mạnh, thay vì cạnh tranh thu lợi nhuận cho riêng từng ngành. Thực tế cho thấy năm 2011 đã có hơn 17 triệu du khách đã đến Thái lan, trú ngụ bình quân 9,6 ngày/ người, tiêu xài gần 30 tỉ USD. Do những đóng góp rất thiết thực này nên người dân Thái luôn kính trọng và yêu mến vị vua biết lo cho đất nước.
Thái Lan còn có đặc sản là biểu tình. Sau khi dân chủ hoá thành công nhiều đợt biểu tình đã thường xuyên xảy ra. Cao trào nhất là từ khi thủ tướng Thaksin bị lật đổ, những người nông dân, nghèo khó từ khắp các nơi đổ về ủng hộ Thaksin làm thành phe áo đỏ, những người chống lại thành phe áo vàng, thường là giới trí thức, nhà giàu và phe bảo hoàng. Khi thì áo đỏ phát động biểu tình, lúc do áo vàng khởi xướng nhưng bất cứ áo nào bắt đầu thì luôn có phe áo nghịch màu tập trung chống đối ngay. Cứ thế hai bên luôn tổ chức biểu tình mỗi khi có đường lối chính trị nghịch nhau hoặc lúc chuẩn bị đưa ra những đạo luật có ảnh hưởng đến phe bên kia. Bây giờ còn phát sinh thêm phe dưa hấu, khi đi thì mặc áo xanh như công nhân lem luốt, khi cần thì thành áo đỏ ngay, giông loại dưa hấu xanh vỏ đỏ lòng.
Các cuộc biểu tình của họ được chuẩn bị khá chu đáo và tốn kém, dạo quanh khu vực hậu cần ta thấy có đủ bộ phận từ nhà vệ sinh công cộng, bếp ăn tập thể, nơi uống nước, phòng phát thuốc, xe loa, lều bạt để ngủ nghỉ qua đêm, cả hội trường lưu động để tập huấn và hiệu triệu nữa... Trên thế giới, ít nơi nào có cách biểu tình chuyên nghiệp như Thái Lan.
Vòng xoay hiện đại nhìn từ toà nhà cao nhất Bangkok 85 tầng
Thái Lan không có nhiều cảnh đẹp, tiềm năng du lịch không lớn hơn Việt Nam, nhưng thành tựu du lịch của Thái Lan luôn ở top cao của thế giới. Bangkok từng được tôn vinh là thành phố du lịch lý tưởng nhất thế giới. Việc thu hút khách du lịch đối với họ không khó nhưng đối với VN không dễ chút nào, ước năm 2015 mới đạt khoảng 7-8 triệu du khách, đến 2020 khoảng 12 triệu.
Thái Lan, đất nước của nụ cười, thiên đàng mua sắm, thiên đàng du lịch... những sologan và lời dâng tặng của các nhà tổ chức tour du lịch Thái lan làm mọi người cũng muốn thử một lần để biết.
Trải qua nhiều năm kinh nghiệm, Công ty Cổ phần Du lịch quốc tế Hải Nam - Thương hiệu là Hainam Travel là một trong những công ty du lịch đẳng cấp quốc tế (Giấy phép kinh doanh lữ hành quốc tế số 01-144/2009/GPLHQT do Tổng Cục du lịch Việt Nam cấp). Hiện nay là thành viên của các tổ chức du lịch uy tín VTA, PATA, JATA.
Đến Thái Lan mới ngạc nhiên thật sự, cảnh sắc không lấy gì làm đẹp lắm, du khách lại đến nườm nượp không ngừng, chật cả phố phường. Các khu du lịch luôn đầy ắp khách, xe đậu nối dài bất kể ngày đêm, dù ngày thường hay đợt nghỉ. Điều gì khiến Thái Lan bận rộn? Trước hết, có lẽ không tour nào rẻ hơn đến Thái, Từ Việt Nam sang, với tiền tour Thái Lan khoảng 7-8 triệu đồng, vé máy bay khứ hồi đã ngốn 4,5 triệu, còn lại từ 3,5-4 triệu mà được ở 5 đêm khách sạn 4 sao không dưới 100 USD/đêm và được ăn những món hải sản tươi sống, buffet nướng hải sản thật ngon miệng, lại được tham quan các khu du lịch & vui chơi nổi tiếng đẳng cấp thế giới, cả chi phí đi cano đến đảo san hô thì đúng là giá hời, các tour trong nước khó thể chạy theo kịp với tour Thái Lan.
Đó chưa phải là tất cả! Thái lan còn có một thị trường phục vụ khách du lịch xem ra các nước ĐNÁ phải học tập lâu dài. Với cảnh quan không mấy sắc sảo, Người Thái biết lập ra những khu vui chơi độc đáo đậm tính khiêu khích cảm giác mọi người. Họ biết luyện thú làm những trò chưa nơi nào thực hiện được, như kịch bản Khỉ đấu Box : có cổ động viên quậy phá, có trọng tài, có bác sĩ, có cứu thương, có chiến thắng, có người thua, có huy chương... làm cả ngàn lượt khách ngồi chật khán phòng xem không chán.
Trò diễn của voi cũng thu hút người xem, cao trào là voi vẽ những bức tranh thật hoàn thiện, độc đáo. Cọp không chỉ diễn mà còn cho mọi người ngồi gần bên để lấy 200 bath (tương đương 140 ngàn), Sư tử biển biết làm nhiều trò theo hướng dẫn một cách hết sức khôn ngoan... Khi các loài thú diễn, họ đều có cách để thu thêm tiền du khách... Họ còn biết tổ chức một nơi để các loài thú từ chúa sơn lâm đến cọp, beo, tê giác, ngựa vằn, hươu cao cổ, bò, chim cò, công… được sống tự nhiên, thoải mái như nơi nó từng được sống. Khách ngồi trong xe chạy chậm để xem thú, thú cũng chạy đến gần coi lại người, hai bên nhìn nhau không biết ai ngắm ai, hình như thú nghĩ loài người bị nhốt trong cái thùng biết đi thật tội… Nhiều khi quá say mê, có xe dừng lại mở cả cửa kính để chụp cho được hình chúa sơn lâm hay cọp beo mới khiếp!
Phải lội khi lên hoặc xuống cano đi thăm đảo
Biển Thái Lan cũng không có gì đặc biệt, chưa thể vượt qua Việt Nam, nhưng hình như du khách dễ mở rộng hầu bao để chơi những trò đã biết, với những chi phí không quá cao, thấp nhất là 200 bath, vậy mà vẫn vui...
Khi đêm về, du khách du lịch Thái Lan được chứng kiến những màn ngoạn mục của đêm trường mà không phải nơi nào cũng có. Hấp dẫn và hoành tráng nhất là đêm biểu diển của những người đẹp do chuyển giới mà thành, các cô lộng lẫy kiêu sa đến không ngờ. Chương trình được đầu tư chu đáo, đầy tính nghệ thuật và phục vụ. Khách đến từ mọi quốc gia đều thấy hình ảnh của nước mình trong những đêm diễn của họ.
Màn đồng diễn áo dài của Việt Nam với phông nền Nhà hát lớn Hà Nội làm du khách ngắm say mê, họ hoàn toàn thướt tha yêu kiều như những người con gái Việt Nam thật sự. Đây là một bất ngờ lớn, vì ở Việt nam nói đến Pê Đê người ta thường nghĩ đến những trò văn nghệ quậy phá xóm làng ở những đêm giỗ kỵ hay ma chay mà nhiều người đến giờ vẫn không ưa thích! Khi được mời đi xem nhiều du khách Việt từ chối định không dự, nhưng vì có trong chương trình nên đành phải đi và thực sự bị chinh phục bởi cách biểu diễn của họ.
Hoạt động về đêm ở phố biển còn tấp nập hơn với những chương trình mua vui ai cũng ham muốn biết, nhưng không phải ai cũng dám đòi, đó là xem múa thoát y và biểu diễn bí mật phụ nữ. Đây là những đêm diễn thu hút rất đông du khách. Dù họ tìm cách hạn chế với giá vé rất cao đến 100 USD/lượt khách mà người xem vẫn không ngán, lại truyền kể nhau để rủ đi thêm, kiểu như đi Thái chưa xem sexy là chưa biết Thái.
Trong đêm diễn đúng là có múa và trần truồng nhưng không phải vào là cởi ngay mà họ diễn có lớp lang. Với ánh sáng có chủ đích, nhạc nền lúc lôi cuốn trữ tình, lúc dồn dập, phù hợp với các tiết mục cởi đồ để tắm, hay gặp anh hùng, hoặc tướng cướp buộc phải cởi, nhiều tiết mục mời khán giả nam lên phụ diễn để cùng cởi cho vui. Người diễn lần lượt cởi nhiều lớp quần áo, nhưng cởi đến 95% là đèn phụt tắt và ai cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra, ai muốn xem tiếp thì xem, ai chán thì cứ về, và bên ngoài cứ sắp hàng chờ tới lượt.
Nhiếp ảnh gia J.Taylor cũng ghi được chừng này
Người Thái thật vui tính, phải vẽ rõ để phân biệt nếu không sợ nhầm
Là con người ai cũng biết nhìn những bộ phận cơ thể của nhau từ lúc...có loài người và khi trưởng thành, ai cũng một lần đã biết hoạt động tình dục, nhưng công khai cởi bỏ áo quần hoặc diễn cảnh tình dục thường phạm vào quy chuẩn từng xã hội khác nhau, vì vậy nhiều nơi cấm hẳn. Nhưng đó lại là món thích ngắm nhìn của nhiều người, có thể là ai cũng thích,! Những xứ biết tổ chức chuyện này trong khuôn khổ cho phép lại là nước thu hút nhiều du khách đến xem, vì nhu cầu chuyện này biết bao giờ mới hết. Điều nghiêm cấm ở đây là chụp hình và quay phim. Khó ai có thể tác nghiệp được chuyện ghi hình dù làm hết sức bí mật. Có tay nhiếp ảnh nổi tiếng Jonathan Taylor từng ghi được hình cảnh sát Thái đỡ đẻ ngay lúc kẹt xe, cũng chỉ ghi được vài hình không thuộc loại bí mật.
Khu đèn đỏ ở Bangkok-Từ Mạng Thái
Còn có loại Stich-Show, là mua miếng dán nhỏ khoảng 200bath để dán lên bất cứ nơi nào thích trên cơ thể của các người đẹp chuyển giới. Loài hình này công khai hơn, cho phép chụp hình. Ảnh từ mạng blog của Thái
Họ còn có những khu lao động tình dục nữ để phục vụ cho Nam và ngược lại dành cho Nữ trung niên và giàu có, phần lớn là người nước ngoài. Sở dĩ có tên gọi lao động tình dục vì ở nước họ có tổ chức đứng ra giúp đỡ chăm sóc và bảo đảm cho chị em được hành nghề an toàn không bị vùi dập, đánh dập như các nơi cấm đoán, càng cấm đoán càng hoạt động bí mật khó kiểm soát. Nhưng tổ chức tình dục thường liên hệ với những tập đoàn maphia, nên nếu thi hành luật thiếu nghiêm minh, tình hình còn tệ hại hơn. Thái Lan biết làm ở tầm mức vừa phải, nhà nước không đầu tư, nhưng không cấm và sẽ bị trừng trị khi để khách chưa đến tuổi trưởng thành vào xem. Luật họ khá nghiêm mới giữ được du khách. Thành công hay thất bại là chuyện của họ ta khó thể bàn.
Tượng phật bằng vàng 5.5 tấn tại Chùa Phật Vàng
Chùa Bình Minh bên dòng Chaophraya về đêm
Chùa Thuyền-nơi có kiến trúc độc đáo
Toà nhà Quốc hội bên trong trưng bày mô hình và đồ dùng Hoàng Gia bằng vàng bạc và vật liệu quý hiếm
Muốn vào phải mặc váy cho kín đáo?
Những công trình được nhà nước đầu tư cho du lịch thì tuyệt đẹp. Thái Lan là nước có số dân theo đạo Phật cao nhất thế giới với tỉ lệ đến 95%, nên các ngôi chùa đa phần đều nổi tiếng như chùa phật vàng có bức tượng bằng vàng ròng nặng đến 5,5 tấn với những câu chuyện đầy linh thiêng và hấp dẫn, hay những cung điện được bài trí huyền bí cuốn hút người xem, bên trong chứa toàn đồ bằng vàng bạc sang trọng quý hiếm. Khi vào tham quan dù nam hay nữ, quần ngắn hay dài, tất cả đều phải mua một váy màu giá 40 bath che phần dưới cơ thể cho kín đáo! khi về có thể dùng 3 trong 1: làm khăn trải bàn,làm tấm đắp hoặc hết chuyện thì lau sàn nhà cũng tốt chán. Lúc thì ở truồng lúc thì phải che kín, đúng là Thái Lan!
Cầu dây văng Rama III bắc qua sông Chaophraya
Hạ tầng giao thông tốt hơn Việt Nam
Tình trạng vệ sinh hơi giống nhau, nhưng Thái cấm đổ rác ngoài thùng
Xếp hàng mua xăng, hình như còn lạ lắm với Việt nam
Thái Lan hơn hẳn Việt nam về cơ sở hạ tầng, đường xá rộng thoáng có nhiều cầu vượt rất lớn, nhưng nạn kẹt xe vẫn diễn ra. Kẹt xe là do quá nhiều xe phải di chuyển chậm hoặc ngừng lại nhường đường, chứ không có tình trạng tắc đường do lấn tuyến. Dân chúng của họ có thói quen xếp hàng kể cả mua xăng hay lên xe búyt. Tình trạng trật tự rất khá, cảnh sát thường làm nhiệm vụ hướng dẫn ít khi phải phạt, vì vậy mấy tay lái xe TukTuk dễ làm trái tim du khách nhảy loạn xạ, họ chạy thật nhanh vượt tuyến lao vào đường nhỏ để đi tắt. Việc đi vào đường cấm rất hiếm gặp. Chuyện xả rác bị cấm ngặt và sẽ phạt rất nặng nếu vi phạm, nhưng do quen lối sống đông đúc thấy họ cũng giống như ta, cũng chưa thật sạch sẻ dù rác ít hơn ta nhiều lần. Rác thật ra chỉ bỏ vào thùng là xong, vậy mà ở VN người ta lại thích bỏ ở bất cứ đâu mọi lúc mọi nơi!
Có dịp dạo phố và ăn những món ăn lề đường, thậm chí nơi sân bay sang trọng chỉ tầm 40 bath (khoảng 28.000 đồng) ta có thể no bụng và ăn rất ngon không hề ngán như ở Singapor, Malaysia... Dường như họ biết gu khách Việt Nam, nhất là họ biết chuyển biến để chìu theo du khách bây giờ không quá chua cay như xưa. Khách sạn cũng biết thay đổi, ổ cắm từ ba chấu theo chuẩn châu Âu sang 2 chấu cho nhiều nước châu Á. Nhưng chuyện kem đánh răng, bàn chải, dao cạo, hay dép đi trong phòng... du khách tự lo chứ khách sạn không có dù mấy sao cũng mặc, thậm chí khi vệ sinh phải dùng giấy chứ không dùng nước rất bất tiện cho phụ nữ. Các quán ăn lại khác, việc vệ sinh gần gũi hơn. Riêng chuyện điện thoại chưa thể hiểu lý do tại sao ở TL gọi đi khắp các nơi trên thế giới chỉ 1 bath (khoảng 700 đ)/phút, riêng gọi về VN phải tốn đến 7 bath/phút ! Mạng 3G của họ có 3 dạng: Wifi (mua sim để xem Wifi), điện thoại thường, và Smartphone, khi lắp sim vào phải cài đặt mật khẩu rất cầu kỳ chứ không sử dụng ngay với giá quá rẻ như ở Việt Nam. Nhân viên bán hàng có thể nói tiếng anh kèm theo tay chân và khi bí thì cùng cười với khách!
Nữ Thủ tướng đầu tiên trong lịch sử Thái Lan thật duyên dáng và xinh đẹp!
Thái Lan là ai? Là nước quân chủ lập hiến, có ông vua và có Quốc hội, điều hành nhà nước là Thủ tướng. Thái Lan thời hùng mạnh là Xiêm La, lãnh thổ rộng lớn lấn sang cả Miến Điện, Lào và Cambode cùng thời với Trịnh - Nguyễn phân tranh ở Việt Nam. Lúc ta mở cõi về phương nam là lúc Xiêm La đang làm bá chủ và lăm le xâm chiếm cả Việt Nam. Trong những trận đối đầu ta thường thắng và trận thắng Xiêm oanh liệt và ngoạm mục nhất là ở Rạch Gầm - Xoài Mút thuộc Tiền Giang bây giờ, dưới tài chỉ huy của Tướng quân Nguyễn Huệ.
Cùng thời phát triển, cùng lúc có chư hầu nhưng đến cuối đời nhà Nguyễn VN bị mất nước. Các vua Thái Lan lại khôn khéo thương thuyết với mọi đối phương, giao lưu rộng rải, ký kết nhiều hoà ước kết cuộc Thái Lan chưa bao giờ bị đô hộ, dù lúc ấy cả Đông dương đã thuộc Pháp còn phía bắc là Miến Điện đã thuộc Anh. Họ thoát được đô hộ và ung dung phát triển.
Cho tới nay dân số họ khoảng 70 triệu, ta gần 90 triệu diện tích của họ lớn hơn, cỡ Việt Nam cộng với Campuchia; thu nhập trên đầu người của họ hơn ta đến 4 lần. Đó chưa phải là một bài học hay lắm vì Nhật Bản cùng bị Pháp bắn cảnh cáo một lượt với ta vào năm 1858 nhưng đến nay Nhật đã hơn ta gấp vài chục lần. Thái Lan ung dung phát triển, nhưng phải nhờ cuộc chiến Việt Nam, quân đội Mỹ mượn đất nước họ để chuyển quân sang Việt Nam vào thập niên 60 họ mới nghĩ ra con đường phát triển các tour du lịch Thái Lan.
Đất nước Thái Lan có một vị vua đặc biệt, tên ông là Bhumibol, ông đã trị vì liên tục hơn 60 năm và biết chuyển tình thế làm cho đất nước nhiều tiến bộ và chuyển cả vị thế của ông. Vua ngày nay thường không có thực quyền, nhưng dười thời của ông, Thái lan đã có nền dân chủ. Nhiều lúc chính trường luân phiên đảo chánh, lắm rối reng, khi ông xuất hiện mọi việc có thể trở lại bình thường, đấy là điều đặc biệt.
Du lịch và nông nghiệp Thái lan có nhiều bước phát triển vững chắc phần lớn do sự can thiệp của ông. Ông dùng ngân khoản riêng của mình, tài trợ cho những nhà khoa học nổi tiếng tập hợp tại Hoàng Cung để nghiên cứu thành công những dự án lớn hiệu quả về nông nghiệp rồi chuyển giao cho nhà nước thực hiện. Bản thân ông là một trí thức, sinh ở Mỹ, học ở Châu Âu, là kỹ sư nông nghiệp và nhiều bằng cấp về luật và khoa học chính trị, biết chơi nhiều thú vui tao nhã như làm thơ, nhiếp ảnh, là nhạc công và sáng tác nhạc Jazz ở trình độ cao đã từng hoà nhạc với những người nổi tiếng thế giới! ông còn là hoạ sĩ, nhà sáng tác và dịch giả!… Ông biết chỉ đạo việc tập trung liên kết giảm giá tour du lịch Thái Lan để thu hút du khách, hầu mang lợi ích thiết thực cho tổ quốc, vì khách vào càng nhiều, chi xài nhiều tiền thì đất nước mới mau giàu mạnh, thay vì cạnh tranh thu lợi nhuận cho riêng từng ngành. Thực tế cho thấy năm 2011 đã có hơn 17 triệu du khách đã đến Thái lan, trú ngụ bình quân 9,6 ngày/ người, tiêu xài gần 30 tỉ USD. Do những đóng góp rất thiết thực này nên người dân Thái luôn kính trọng và yêu mến vị vua biết lo cho đất nước.
Thái Lan còn có đặc sản là biểu tình. Sau khi dân chủ hoá thành công nhiều đợt biểu tình đã thường xuyên xảy ra. Cao trào nhất là từ khi thủ tướng Thaksin bị lật đổ, những người nông dân, nghèo khó từ khắp các nơi đổ về ủng hộ Thaksin làm thành phe áo đỏ, những người chống lại thành phe áo vàng, thường là giới trí thức, nhà giàu và phe bảo hoàng. Khi thì áo đỏ phát động biểu tình, lúc do áo vàng khởi xướng nhưng bất cứ áo nào bắt đầu thì luôn có phe áo nghịch màu tập trung chống đối ngay. Cứ thế hai bên luôn tổ chức biểu tình mỗi khi có đường lối chính trị nghịch nhau hoặc lúc chuẩn bị đưa ra những đạo luật có ảnh hưởng đến phe bên kia. Bây giờ còn phát sinh thêm phe dưa hấu, khi đi thì mặc áo xanh như công nhân lem luốt, khi cần thì thành áo đỏ ngay, giông loại dưa hấu xanh vỏ đỏ lòng.
Các cuộc biểu tình của họ được chuẩn bị khá chu đáo và tốn kém, dạo quanh khu vực hậu cần ta thấy có đủ bộ phận từ nhà vệ sinh công cộng, bếp ăn tập thể, nơi uống nước, phòng phát thuốc, xe loa, lều bạt để ngủ nghỉ qua đêm, cả hội trường lưu động để tập huấn và hiệu triệu nữa... Trên thế giới, ít nơi nào có cách biểu tình chuyên nghiệp như Thái Lan.
Vòng xoay hiện đại nhìn từ toà nhà cao nhất Bangkok 85 tầng
Thái Lan không có nhiều cảnh đẹp, tiềm năng du lịch không lớn hơn Việt Nam, nhưng thành tựu du lịch của Thái Lan luôn ở top cao của thế giới. Bangkok từng được tôn vinh là thành phố du lịch lý tưởng nhất thế giới. Việc thu hút khách du lịch đối với họ không khó nhưng đối với VN không dễ chút nào, ước năm 2015 mới đạt khoảng 7-8 triệu du khách, đến 2020 khoảng 12 triệu.